Ozymandias
I met a traveller from an antique land,
Who said — “two vast and trunkless legs of stone
Stand in the desert … near them, on the sand,
Half sunk a shattered visage lies, whose frown,
And wrinkled lips, and sneer of cold command,
Tell that its sculptor well those passions read
Which yet survive, stamped on these lifeless things,
The hand that mocked them, and the heart that fed;
And on the pedestal these words appear:
My name is Ozymandias, King of Kings,
Look on my Works ye Mighty, and despair!
Nothing beside remains. Round the decay
Of that colossal Wreck, boundless and bare
The lone and level sands stretch far away.”
- Percy Bysshe Shelley

** Dịch thơ:
Tôi gặp một lữ khách đến từ miền đất cổ
Kể tôi: giữa cát sa mạc bao la
Có đôi chân đá, không thân, đồ sộ
Và nằm gần đó,
Một nửa mặt, ẩn chìm đã vỡ
Môi nhếch, mầy nhăn, kiêu căng ra lệnh
Ngàn năm, thênh thang, chưa hề phai phôi
Cơn mê vô lối, lạnh tanh, còn trên đá
Bởi điêu khắc gia, mỉa mai, nhẹ nhàng để lại
Trên bục ghi:
“Tên ta là Ozymandias, vị vua vĩ đại nhất
Ngước nhìn đại công trình ta xây rồi tự thẹn với lòng!”
Nhưng chẳng gì còn lại, ngoài một nỗi điêu tàn
Đống đổ nát khổng lồ, trống không và vô tận
Cùng nỗi cô đơn mênh mông trải dài trên cát…
- Bản dịch: Lục Phong